Nguyễn Hữu Hồng Minh
MUỐI VÀ ÐÁ
MUỐI VÀ ÐÁ
Gửi nhạc sĩ Dương Thụ
Kí ức như thuốc súng trong tâm hồn chúng ta
Những năm 30 có thể nổ tung bất cứ lúc nào
Khi một que mồi bật sáng
30 năm, 20 năm tươi ròng trở lại
Không hề thanh thản nhưng sáng rõ
Có thể ở những gút mắc của cuộn thừng
đời sống tôi chưa từng gặp anh
Nhưng trong boong-ke số phận
chúng ta là hai con cá ướp muối
Anh bị lèn chặt ở đâu đó trên tôi,
cái đuôi của anh vẫn cố vẫy vẫy
ra ngoài khoảng không
Giữa hai chúng ta là muối
Muối, ôi muối và đá
0 độ C
20 năm, 30 và 50 năm
Chúng ta toả trên vân muối những hương thơm
Hương của muối
Vân của đá lạnh
Nhiều khi trong cái lạnh chúng ta cần muối
Chúng ta thiếu nhiệt cho tác phẩm
Ðôi lúc những gì ném ra như đá lạnh giữa đời
Muối tâm hồn hoen rỉ
Một đời sống khác bị bỏ đói
Chờ chạm vào phút bình thường lên hương
Café HightlandsTôn Ðức Thắng,
tháng 5.2005.